Anh không nói gì thêm nữa, hình như là đang cười, có vẻ sủng nịch, bất đắc dĩ.
Giang Vãn Lê cảm nhận được sự tiếp xúc và nhiệt độ cơ thể tồn tại chân thật của người đàn ông, hít hít mũi: “Em muốn trao đổi chuyện này với anh.”
“Hửm?”
“Sau này anh có thể đừng cười em được không?” Cô mở miệng trao đổi: “Thật sự em không biết người lái xe Cullinan là Tạ Hoài Dư, em tưởng rằng là anh, cho nên…”
Cho nên thật sự rất lo lắng.
Cũng khóc thật.
Mặc dù tình cảm đầy cảm động, nhưng tất cả những điều này đều là vì cô quá ngu ngốc mới tạo thành.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play