Ban đêm.
Giang Vãn Lê rửa mặt xong, không thấy bóng dáng Bùi Thầm đâu, hỏi người giúp việc mới biết anh đi phòng ngủ phụ
Bởi vì lúc ngủ ở nhà bà nội, cô nói sợ anh đè vào chân mình, anh liền không quấy rầy đến cô.
Điều này khiến Giang Vãn Lê hơi áy náy, mình không cao quý như vậy, đây rõ ràng là nhà anh, lại vì cô mà phải đi phòng ngủ phụ.
Đang tự hỏi nên thương lượng với anh như thế nào, Bùi Thầm gõ cửa, tiến vào, động tác không thấy có ý tứ sẽ ngủ lại ở đây, chỉ lấy ít đồ dùng cá nhân.
“Cái đó.” Giang Vãn Lê ngồi ở mép giường, uyển chuyển, nhẹ giọng nói: “Nếu không tối nay anh ngủ ở đây đi.
Anh không dao động, ánh mắt đầy ý tứ.
Cô nói tiếp: “Đây vốn dĩ là phòng anh, không cần thiết phải đi chỗ khác ngủ, anh không cần lo lắng chân tôi, giường lớn như vậy, chỉ cần chúng ta không đánh nhau, anh sẽ không đụng vào chân tôi được.”
Thái độ cô chân thành, Bùi Thầm cũng nghiêm túc nghe.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT