Edit: Tiểu N
Một lô cây giống đỗ trọng lại tiếp tục bén rễ trên các triền núi quanh thôn Tây Pha. La Dụng rất quan tâm đến những cây giống này, có thời gian rảnh là lại lên núi xem xét sự phát triển của chúng.
Khi nhiệt độ tăng lên, hầu hết cây giống đều đã nảy mầm thành công, trên cành mọc ra những chồi lá non xanh mướt. Tuy nhiên, cũng có vài cây không những không nảy mầm mà còn khô héo dần, trông như không thể sống nổi. Điều này cũng chẳng có cách nào khác, quãng đường vận chuyển quá xa, khó tránh khỏi tổn thất.
Một cây giống giá mười tám văn tiền, so với giá lương thực hiện tại, cũng đủ mua ba đấu kê, khiến La Tam Lang rất đau lòng.
“Sao giờ này lại có người mang thịt lợn tới?” La Dụng vừa đi một vòng trên triền núi, khi trở về sân nhà, thấy Nhị Nương các nàng đang xử lý thịt và mỡ lợn.
Lúc này đã gần đến giờ ăn tối, thường thì nếu có người mang thịt lợn tới, muộn nhất cũng chỉ tới trước hoặc sau bữa trưa.
“Ở thôn Tiểu Hà, có một ông lão hôm nay đang cày ruộng không may ngã xuống mương, gãy chân. Gia đình không có tiền của, đành giết con lợn đang nuôi để đưa ông ấy lên huyện chữa trị.” Nhị Nương nói.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play