Hai giọng gào quen thuộc, là mẹ ruột và mẹ vợ Đinh Tiến Dũng. Nhưng hắn không để ý đến họ, đôi mắt hồng hồng mà nói tiếp.
“Cháu biết, không bằng không chứng nói ra ai cũng không tin. Bây giờ muốn cháu giao ra túi lương thực này cũng được, nhưng hai gia đình phải viết rõ ra, giấy trắng mực đen mà ghi rằng không cần chúng cháu dưỡng lão, còn phải ký tên nữa!”
Thật ra Đinh Tiến Dũng cầm dao chỉ muốn hù dọa bọn họ mà thôi, hắn biết trước sau gì hắn cũng phải giao lương thực, nếu không thì đừng hòng sống yên ổn. Dây dưa nhiều như vậy cũng chỉ vì tờ giấy này. Hắn cũng hiểu luật vua thua lệ làng, cho dù có giấy tờ, nếu mà bọn họ khăng khăng đòi hỏi nữa thì hắn cũng sẽ bị bắt buộc giống như hôm nay. Ở cái thôn này, giấy tờ không có giá trị bằng một câu nói của người lớn. Nhưng khi đi ra khỏi nơi này thì chưa chắc.
Tận sâu trong đôi mắt Đinh Tiến Dũng dâng trào lên sự cấp bách và hướng tới. Hắn đã chịu đủ rồi tập tục quái dị của cái thôn này!
Một bên, sau khi nghe Đinh Tiến Dũng nói vậy thì hai nhà Đinh Mạc nhanh chóng gật đầu đồng ý. Họ sợ hắn đổi ý nên chạy nhanh tìm bút biết rồi ghi rõ theo yêu cầu của hắn.
Lúc này, hai nhà Đinh Mạc vô cùng tự tin, có giấy thì thế nào? Chỉ cần bọn họ không nhận thì vẫn có thể tiếp tục cầm lương thực. Lần trước không phải cũng là như thế hay sao?
Vậy là họ viết viết, ai biết chữ thì ký tên, ai không biết thì in dấu tay. Trường hợp lập tức trở nên vô cùng náo nhiệt.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play