Nói tới chị dâu của Hứa Lâm cũng là dạng người cực phẩm. Lúc trước khi còn ở chung, cô ta đối xử với Hứa Lâm rất quá đáng nên hắn mới dẫn cha mẹ già ra ở riêng. Bây giờ, thấy nhà mới bên này êm ấm đầy đủ hơn thì hối hận tiếc nuối, lúc nào cũng muốn moi mót dăm ba thứ đem về nhà, khiến Hứa Lâm rất phiền chán.
Hai người hợp tác làm mai, mà cả hai đều không phải người tốt thì sao Hứa Lâm dám gật đầu. Có điều cha mẹ hắn trông mong quá, mà hắn khuyên mãi lại chẳng chịu nghe nên đành phải tìm chỗ trốn.
Tính ra Hứa Lâm rất đắt giá. Hắn chưa có vợ lần nào, lại không có bất kì tật xấu nào, tuy hơi lớn tuổi một chút nhưng công việc vừa thể diện lại vừa ổn định, cũng vì vậy mà đám con gái ở gần đây thi nhau ưng. Có điều không biết vì sao mà hắn không chịu đồng ý.
Năm nay thời tiết thất thường, mong mưa mà mưa chẳng đến nên ai cũng buồn rầu. Mọi người đã bắt đầu ăn cháo nấu chung với rau thay cơm. Nhà nào cũng cố gắng tiết kiệm lương thực. Tuy nông trường có sông, nhưng nước sông đã giảm dần. Dù chỉ giảm một ít, sản lượng ảnh hưởng không lớn nhưng trời không mưa một ngày là tất cả đều lo lắng một ngày. Bởi vậy có thể thấy kẻ ăn lương nhà nước như Hứa Lâm rất được hoang nghênh.
Nghe ý Hứa Lâm thì con gái nhà đó rất tốt, tiếng thơm lan rất xa. Lý Cường xem Hứa Lâm là anh trai ruột, thấy hắn có một mình lủi thủi thì cũng khuyên lơn.
“Anh không xem thử nhà gái xem? Biết đâu nhà gái lại là người tốt thật?”
Hứa Lâm hoảng sợ, hắn lắc đầu lia lịa: “Không! Không! Không! Tôi chưa muốn lấy vợ.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT