Những chiếc lá vàng mùa thu đã thi nhau rụng xuống gần hết rồi. Cả rừng cây tiêu điều xơ xác, chỉ còn cành với cành. Ngày này, Mạc Lệ Quyên thức dậy trong vòng tay đầy ấm áp của Lý Cường. Giường sưởi được anh thêm củi vào khuya hôm qua, bây giờ vẫn còn nóng hổi. Cô vén chăn, nhẹ nhành kéo tay anh ra rồi bước xuống đất. Cánh cửa từ từ được hé mở. Cùng lúc đó, một cơn gió lạnh như mang theo hơi của nước đá, phà thẳng vào mặt cô. Lạnh quá! Cái lạnh như cắt da cắt thịt vậy! Mạc Lệ Quyên nhịn không được mà hít hà một hơi. Ngoài trời bông tuyết đã phủ kín từ khi nào... Thì ra mùa đông đã đến mà không ai hay... Chăn bông đã chuẩn bị sẵn, áo bông quần bông cũng có, củi lửa đã chất đầy kho, thức ăn lại càng dư dả.
Mọi thứ đều không cần phải nhọc lòng.
Mạc Lệ Quyên nghĩ, có thể sắp xếp để đi ra ngoài rồi.
Vậy là chiều hôm đó cô gọi cả gia đình vào họp. Muốn thống nhất ý kiến rằng ai đi và ai ở nhà.
Theo ý Mạc Lệ Quyên, cô đi một mình là tốt nhất. Thứ nhất, cô đi một mình sẽ nhanh và dễ dàng hơn. Thứ hai, Lý Cường và Mạc Đình Sơn ở lại trông nhà, phòng khi lại có heo rừng xuống núi. Thứ ba nữa chính là đường xá xa xôi, lại là mùa đông rét lạnh, đi đường chắc chắn là chịu khổ nhọc, đi nhiều người chỉ là thêm kẻ chịu khổ mà thôi.
Nhưng Lý Cường cực lực phản đối, anh nói: “Anh không đồng ý, muốn đi thì anh phải đi cùng.”
Mạc Lệ Quyên cầm lấy tay anh, cố gắng khuyên nhủ: “Em đi một mình cũng không sao đâu, anh ở nhà giúp em trông giữ mấy đứa nhỏ là được.”
Lý Cường trở tay, bàn tay to của anh nắm gọn tay vợ, hơi siết: “Con gái đi ra ngoài một mình rất nguy hiểm, anh không đồng ý!”
Mạc Lệ Quyên chần chừ, tính tình anh là vậy, luôn nói một là một, cô có nói thêm nữa chắc cũng không thành.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play