Thấm thoát từ cái ngày bà ta lấy chồng, tính nhẩm cũng đã gần hai mươi năm, ngoài Đặng Thắng ra thì chưa có ai dám nặng lời với bà, chứ đừng nói là đánh.
Một bên má đau rát làm Trần Ngọc Dung nhớ lại thời niên thiếu của mình, người được gọi là cha này vẫn hay đánh bà như vậy.
Bên tai là tiếng chỉ trích mà đã lâu rồi chưa được nghe. Từng tiếng khứa vào đáy lòng.
“Sao không dám! Mày sống sung sướиɠ bao lâu nay quen rồi nên không nhớ rõ chuyện cũ, để tao nhắc cho mày nhớ, nhờ ai mà mày được như bây giờ!”
“... nếu không có Ngọc Uyển, nếu không nhờ Ngọc Uyển quen biết Đặng Thắng, nếu không nhờ đứa nhỏ trong bụng Ngọc Uyển thì mày có là cái thá gì!”
“... mày gϊếŧ chị ruột mày, gϊếŧ cháu ruột mày, rồi thế thân nó gả cho Đặng Thắng, mày có quyền gì mà ganh ghét với nó?”
Ngoài cửa, Đặng Minh Châu hít một hơi thật sâu, cô vội lấy hai tay ôm miệng mình.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT