Khi Hứa Lâm tỉnh lại, hắn cảm thấy cả cơ thể vô cùng nặng nề và đau đớn. Mở mắt ra, cảnh tượng đầu tiên mà hắn nhìn thấy là Lệ Vân đang ngồi trên xe lăn, tựa đầu vào mép giường bệnh, đôi mắt nhắm lại, năm ngón tay nắm chặt lấy bàn tay phải của hắn.
Trước kia, đôi môi nhỏ không cần son mà vẫn đỏ, nay nó lại tái nhợt lạ thường. Người con gái này, bây giờ lại gầy yếu đến như vậy.
Hứa Lâm nhìn mà lòng đầy chua xót.
Hai người bọn họ xem như rất may mắn vì Phùng Kiên không muốn họ chết một cách dễ dàng. Gã không muốn dùng bom nổ chết cặp tình nhân này, thay vào đó gã muốn Hứa Lâm phải sợ hãi, hối hận và dằn vặt trước khi chết.
Sợ hãi khi sắp rời khỏi thế giới này, hối hận vì đã đối đầu với gã và dằn vặt vì kéo theo một sinh mạng vô tội. Hơn nữa, cô bé vô tội này lại là người mà hắn yêu thương nhất.
Phùng Kiên đã tưởng tượng đến cảnh tượng tuyệt vọng đó của Hứa Lâm. Gã vô cùng đắc chí và khoái trá.
Bởi vậy, thay vì đặt bom trên người Lệ Vân, Phùng Kiên lại đặt ở đầu còn lại của mỏm đá. Gã dự tính bom nổ đá nứt, Hứa Lâm và Lệ Vân sẽ ngã xuống vực mà chết.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play