Thịt khô không tệ lắm, vị vừa ăn, có điều khống chế nhiệt độ không tốt nên khá khô và cứng.
Xem như thành công một nửa rồi.
Mạc Lệ Quyên bỏ chúng ra dĩa, đặt lên bàn để làm đồ ăn vặt. Thời buổi này, có thể lấy thịt làm đồ ăn vặt cũng chỉ có vài ba gia đình mà thôi. Nói ra chắn chắn khiến người ghen ghét.
Bà Mai lấy một miếng đưa cho Bảo Nghi, một miếng đưa cho Bảo Dương, cho ông chồng già một miếng rồi mới lấy một miếng khác bỏ vào miệng mình.
Vừa nhai, bà vừa nói chuyện, trong giọng nói khó nén sự lo âu: “Không biết đội Đặc nhiệm đã đi đến đâu rồi, năm nay bà cứ ngỡ là sẽ được đón giao thừa cùng nhau.”
Mạc Lệ Quyên thở dài: “Họ mới rời khỏi quân khu vài ngày thôi, giờ chắc vẫn đang còn ở trên đường.”
Đoạn, cô ngừng một chút rồi nói tiếp: “Bên ngoài bây giờ loạn lắm ạ, nhiệm vụ của đội Đặc nhiệm lần này là phải dẹp yên bạo loạn.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play