Năm tôi 8 tuổi, bà nội của tôi mất. Tôi không thể tin được tôi đã mất đi một người thân trong gia đình mình. 4 năm sau đó, ông ngoại của tôi cũng mất. Việc mà mất đi những người thân yêu nhất đối với tôi có lẽ là điều mà khó thể tránh khỏi. Đó là khoảng thời gian buồn nhất đối với tôi.
Tôi từng học ở trường Nhân Chính, một trong những ngôi trường có điểm chuẩn vào lớp 10 cao nhất Hà Nội. Hằng ngày, tôi đều đi bộ đến trường. Tôi đã gặp nhiều bạn bè và trong số đó, có sáu người bạn thân nhất của mình là Lê Tú Anh , Phạm Hà Tuệ Minh, Khánh Ngọc, Bạch Ngọc Anh, Uyên Nhi và Mai Ngọc Ánh.
Năm lớp 11, tôi từng được tỏ tình. Hôm đó là chúng tôi đang ngồi ăn sinh nhật lần thứ 17 của tôi, bất ngờ có một bạn nam học lớp bên cạnh đến để tỏ tình tôi. Cụ thể, anh chàng này tên là Trương Duy Anh, một người bạn cùng lớp với cô bạn cùng câu lạc bộ sách với tôi. Lúc đầu nhìn thấy anh chàng ấy, tôi thấy cũng ưng ý mình.
Vậy là năm 17 tuổi, tôi chính thức có mối tình đầu tiên.