Anh và em vốn đã định ước từ nhỏ.

Chương 102: Nổi đau của người ở lại.


1 tháng

trướctiếp

...……………
"Anh Giản.. anh Giản cậu tỉnh rồi. Cảm ơn trời phật, con cảm ơn trời phật." Trịnh Tâm Nhiên đứng lên chắp tay rồi lại ngồi xuống nắm chặt bàn tay lạnh lẽo của Giản Tư Niệm, nước mắt Trịnh Tâm Nhiên rơi lã chã. Môi Giản Tư Niệm khô khốc muốn nói gì đó nhưng không thành lời, đôi mắt bồ câu long lanh của cô nhìn thấy Trịnh Tâm Nhiên thì nó tròn xoe lại.
"Anh Giản để mình lấy nước cho cậu uống.. Nào từ từ thôi kẻo sặc." Trịnh Tâm Nhiên tay run run nâng ly cho cô uống.
Giản Tư Niệm khẽ nhắm mắt rồi mở ra lại khó khăn nói: "Tiểu Nhiên sao lại khóc?"
"Đồ đáng ghét cậu có biết mình lo lắm không hả? Lo chết đi được."
"Cậu xem, mình không sao mà, thôi đừng khóc nữa, nín nào yêu cậu nhất!" Giản Tư Niệm đưa bàn tay gầy gộc xoa má Trịnh Tâm Nhiên, lau đi những giọt nước mắt sắp lăn xuống.
Trịnh Tâm Nhiên oà lên rồi ôm chặt lấy Giản Tư Niệm, dường như nhớ ra gì đó cô ấy liền nới lỏng vòng tay, sợ sẽ động đến vết thương của cô: "Cậu mà làm sao, chắc mình không sống nổi quá."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp