Lục Tử Hạo vừa xoay đầu thì phát hiện em gái lại đang nói chuyện với Phương Từ, hai người trò chuyện còn rất vui vẻ. Cậu bé nhanh chóng duỗi tay cưỡng ép xoay đầu của em gái lại, nói: “Em đừng luôn nói chuyện với anh ấy, em nhìn xem tiết mục tiệc tối kìa. Nhảy múa rất đẹp.”
Lục Ngữ Nịnh gật đầu, đôi mắt xinh đẹp trong sáng kia chứa đựng đầy lửa trại rực rỡ.
Trong miệng ngậm kẹo ngọt kèm theo bầu không khí kia khiến Lục Ngữ Nịnh cũng nhịn không được mà bắt đầu lay động cơ thể sang trái phải.
Đây là lần đầu tiên Lục Tử Hạo tham gia tiệc tối lửa trại này, trên mặt của thiếu gia nhỏ cũng hiếm khi lộ ra vài phần tò mò và hưng phấn.
Phương Từ nghiêng đầu nhìn gương mặt của Lục Ngữ Nịnh, khuôn mặt đỏ bừng kia đều được ánh sáng màu vàng chiếu rọi khiến khuôn mặt nhỏ tròn tròn của cô bé lúc sáng lúc tối. Còn có thể thường xuyên nhìn thấy dáng vẻ thoải mái cười to của cô bé.
Nhìn thấy nụ cười của cô bé, trên mặt của Phương Từ cũng lộ ra nụ cười tươi.
Có lẽ là nhận thấy có người đang nhìn mình chằm chằm, Lục Ngữ Nịnh nhắc nhở: “Anh Phương Từ, anh đừng nhìn em mà nhìn tiết mục nhảy múa kìa. Mẹ của anh nhảy rất đẹp đó.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT