Diệp Vi Vi nhìn mọi người vây quanh Diệp Vân Linh, trẻ con đều vây quanh Lục Ngữ Nịnh thì cảm thấy rất hụt hẫng.
Rõ ràng trước kia mặc kệ cô ta đi đến nơi nào, cô ta mới là người được chú ý. Mặc kệ làm chuyện gì thì cô ta mới là người giỏi nhất.
Nhưng từ khi bắt đầu bước vào rừng mưa nhiệt đới này, cô ta vẫn luôn cảm thấy không hài lòng.
Làm cái gì cũng không thuận lợi, làm gì cũng sẽ có kết quả tương phản với suy nghĩ của bản thân.
Cô ta nhìn thấy nơi Lục Ngữ Nịnh đứng trên mặt đất có hơi trơn một chút, mà phía sau cách cô bé không xa chính là đất lở, phía dưới nơi nơi là cây cối nhưng cô ta rõ ràng nghe được phía dưới có tiếng dòng nước chảy xiết. Nếu cô ta nhớ không lầm thì trên bản đồ, ở dưới đáy dốc vùng này tất cả đều có sông, nếu ngã xuống thì sẽ bị cuốn trôi đến chỗ nào đó đúng không? - Bản edit thuộc quyền sở hữu của 𝖙y𝖙novel chỉ đăng tải duy nhất tại ứng dụng tყt.
Diệp Vi Vi nhíu mày lại, đi qua hỏi: “Ngữ Nịnh, trái cây vừa rồi hơi ngọt một chút. Con có trái cây nào hơi chua một chút không?”
“Chua ạ? Để con tìm xem.” Lục Ngữ Nịnh cong lưng tìm trong ba lô.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play