Lục Tử Hạo đặt đĩa thịt kia trở lại bàn. Cậu cúi đầu, phát hiện trong chén của mình có thêm hai loại rau xanh. Cậu quay đầu nhìn thấy Lục Ngữ Nịnh đang định nhân lúc không ai để ý, lén lút chuyển toàn bộ rau xanh ở trong chén em ấy sang chén của mình. 
Sau khi bị phát hiện, Lục Ngữ Nịnh dừng động tác trong tay lại, chớp mắt nói: “Anh, anh có thể nhắm mắt lại không?” Cô bé còn hai cọng rau còn chưa gắp sang xong. 
Lục Tử Hạo gắp lại rau xanh trong chén của mình sang chén của đối phương, nói: “Rau xanh cũng phải ăn.”
Lục Ngữ Nịnh bẹp miệng nói: “Rau xanh không thể ăn.”
Lục Tử Hạo hỏi: “Lúc trước khi ghi hình, không phải em cũng ăn cả rau dưa sao? Sao về nhà lại không ăn.”
Lục Ngữ Nịnh nói một cách đương nhiên: “Khi ghi hình không ăn sẽ đói bụng.”
Lục Tử Hạo: “……”
Toàn bộ quá trình đều bị chú Đức và những người làm khác chứng kiến, từng cái cằm đều sắp rơi xuống.
Phu nhân đang dùng bữa cùng nhà ăn bên này với thiếu gia mà bọn họ lại không đánh nhau. Thậm chí, ngay một chút mùi khói thuốc súng cũng không có. 

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play