Sau khi Diệp Vân Linh bị gió cuốn đi rồi, gió lớn thổi điên cuồng kia cũng biến mất ngay tại chỗ, trong nháy mắt khiến Lục Mặc không còn phương hướng đuổi theo.
Cả người Lục Mặc sa sút ngã ngồi tại chỗ, giống như mạng sống biến mất vào giờ phút này. Thế giới của anh như mây đen trên đỉnh đầu, không thấy mặt trời.
“Đây là cái giá lớn phải trả khi đối đầu với Thần.” Giọng nói của Chủ Thần vang lên sau lưng, vẫn có bộ dáng trịch thượng không ai bì nổi kia, nói: “Muốn một lần nữa nhìn thấy cô ấy rất đơn giản, trả lời câu hỏi vừa rồi của tôi. Ở trong vũ trụ mênh mông này, tôi có phải là Thần của vũ trụ này không?”
Hai tay Lục Mặc nắm chặt mặt đất, bàn tay toàn là cát. Anh cúi thấp đầu xuống không nhìn thấy rõ biểu cảm, nhưng lại có thể từ trên người anh cảm nhận được bầu không khí bi thương đang lan tràn.
Anh chậm rãi đứng lên từ trên mặt đất, xoay người nhìn về phía Chủ Thần đứng cách đó mấy mét. Đôi mắt vốn sâu thẳm kia mang theo một ít trống rỗng, có nguy hiểm gì đó đang tụ tập trong đáy mắt anh.
Chủ Thần lại ép hỏi lần nữa: “Trả lời tôi. Ở trong vũ trụ mênh mông này, tôi có phải là Thần của vũ trụ này không? Chỉ cần cậu trả lời tôi, tôi có thể để cho cậu nhìn thấy cô ấy một lần nữa.”
Lục Mặc khẽ cắn môi dưới, đôi mắt sâu thẳm kia nhìn thẳng người trước mặt mình. Làm lơ sự ép hỏi của hắn ta, gằn từng chữ: “Anh quá sốt ruột.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT