Mười phút sau, chờ Lục Mặc trở về thì Diệp Vân Linh đã duỗi chân nằm trên giường ngủ quên rồi.
Hôm nay ngồi máy bay và xe hơi, cơ thể của Diệp Vân Linh đã sớm mệt mỏi.
Nhìn người ngủ say trên giường, đôi môi mỏng của Lục Mặc hơi cong lên, trên mặt lộ ra nụ cười thản nhiên. Anh đắp chăn giúp cho Diệp Vân Linh, tắt đèn trong phòng để Diệp Vân Linh có thể yên tâm ngủ.
Nhờ ánh trăng mỏng manh ngoài cửa sổ, anh ngồi xuống bàn làm việc mở đèn bàn ra. Trong toàn bộ căn phòng chỉ còn lại tiếng lật văn kiện rất nhỏ của Lục Mặc và cả tiếng ngáy nho nhỏ của Diệp Vân Linh.
Cảnh tượng này lại hài hòa khó tin, trong phòng lộ ra sự dịu dàng ấm áp.
Khi Diệp Vân Linh ngủ đến gần nửa đêm, cô nghe thấy được giọng nói la hét như điên của hệ thống: 【Chủ nhân, cô mau tỉnh lại, cô mau tỉnh lại……】
Cô đang ngủ mơ mơ màng màng, sau đó nghe thấy hệ thống không ngừng bắn ra tiếng cảnh báo.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play