Buổi tối khi đi ngủ Lục Ngữ Nịnh đã ngủ rồi nhưng cơ thể vẫn còn run rẩy, chỉ khi nằm bên cạnh Diệp Vân Linh thì tình huống sẽ tốt hơn một chút.
Điều làm Diệp Vân Linh không ngờ là Lục Tử Hạo mà cô cho rằng kiên cường thật ra tinh thần vẫn luôn căng thẳng, khi mệt đến mức ngủ mơ mơ màng màng thì Lục Tử Hạo cũng bắt đầu nằm mơ thấy ác mộng.
Cô nhìn Lục Ngữ Nịnh đã ngủ trong lòng ngực, Diệp Vân Linh lại chạy đến bên Lục Tử Hạo nhỏ giọng an ủi, dùng tay nhẹ vỗ vỗ ngực cậu bé rồi nói: “Con đừng sợ, dì ở đây, không phải sợ.”
Lục Tử Hạo ngủ đến mơ mơ màng màng, cậu bé cảm giác được bên cạnh có người, trở tay nắm lấy tay của Diệp Vân Linh gọi một câu: “Mẹ.”
Động tác trên tay của Diệp Vân Linh ngừng lại, cô nhìn Lục Tử Hạo còn đang ngủ, cơ thể vẫn luôn cọ về phía cô rồi dùng hai tay ôm lấy cô.
Cảnh tượng đột nhiên xảy ra khiến Diệp Vân Linh sợ tới mức không thể cử động. Đứa nhỏ này đột nhiên biến cô thành mẹ mất rồi!
“Mẹ, con rất nhớ mẹ và ba.” Lục Tử Hạo lẩm bẩm, giọng nói cũng càng ngày càng nhỏ, “Con vẫn không quên lời mẹ……”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT