“Mẫu thân, tiểu muội, mọi người buông con ra trước, con sắp không thở nổi rồi.” Kim Dục vỗ lưng Kim mẫu.
Kim mẫu và Kim Kiều nghe vậy sợ tới mức lập tức buông nàng ra, quan tâm nàng từ trên xuống dưới.
Thấy nàng tuy rằng hư nhược yếu ớt, nhưng không bị thương gì, đều thở phào nhẹ nhõm, lộ ra nụ cười.
Đang lúc vui vẻ, Kim Hổ quay đầu lại thấy Lương Nguyên, cả kinh hô: "Lương đại ca?”
Mấy người Kim phụ nghe tiếng lập tức quay đầu, lúc này mới chú ý tới Lương Nguyên thế mà cũng ở đây, trong tay Lương Nguyên người ta còn giơ đuốc sáng loáng, bọn họ chỉ lo quan tâm Kim Dục, cũng không chú ý tới.
Ha ha, các ngươi có thể coi như nhìn thấy ta, cảm giác tồn tại của ta từ khi nào trở nên yếu ớt như thế, một đại nam nhân giơ đuốc đứng ở chỗ này, các ngươi thế mà không thấy được.
May mắn ta không phải tên cuồng giết người, bằng không các ngươi đã sớm đầu rơi xuống đất, khó trách đời trước chết thảm như vậy.
Ông Kim rất giật mình: "Lương Nguyên, sao cháu lại ở cùng một chỗ với Tiểu Dục nhà ta?”
Từ sau khi đến Lương gia náo loạn, ông ấy và Lương Nguyên cũng rất không ưa nhau, ông ấy vừa khóc Lương Nguyên sẽ oán hận ông ấy, oán hận đến mức ông ấy mình đầy thương tích.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play