Kim Dục đứng dậy dụi mắt nhìn, mới phát hiện Lương Nguyên đã xuống núi, hắn đỡ một người đàn ông trung niên bị gãy chân phải đang ngồi bên cạnh Kim phụ nói chuyện phiếm.
Đó là phụ thân ruột của Lương Nguyên, Lương Hoành.
“Mẫu thân, Lương Nguyên về lúc nào, sao mẫu thân không đánh thức con?” Kim Dục ngáp.
Kim mẫu giúp nàng sửa tóc: "Trở về được một khắc, thấy con ngủ ngon, vừa vặn mọi người cũng mệt mỏi, liền ở đây nghỉ ngơi nhiều một chút.”
Lúc này Lương Nguyệt thấy Kim Dục tỉnh, cầm rắn chạy tới, chỉ vào nàng cười ha ha: "Xấu, xấu, xấu, so, ca ca, xấu.”
Kim Dục: “......” Nàng còn chưa nói gì, Kim Kiều đã mặc kệ, ai cũng không được nói tỷ tỷ nàng, đại tỷ nàng từ nhỏ thể nhược nhiều bệnh, còn có thể kiếm tiền nuôi bọn họ, là đại tỷ tốt nhất, mới không xấu!
Nàng chạy tới chắn trước mặt Kim Dục, hung ác trừng mắt nhìn Lương Nguyệt: "Ngươi mới xấu, ngươi xấu nhất, ca ca ngươi cũng xấu, còn dám nói đại tỷ ta, ta đánh ngươi.”
Lương Nguyệt chạy như bay đến phía sau Lương Nguyên trốn đi, hu hu khóc như một hài tử.
Kim Dục nhíu mày, muội muội Lương Nguyên ngốc, bệnh không nhẹ!
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT