Lục Đình tự hỏi nếu mình không nổi hứng đến bệnh viện thì thanh niên sẽ gặp phải chuyện gì?
Người tàn tật đi lại bất tiện, phòng bệnh cách âm tốt, vì cắt chỉ rồi nên bác sĩ cũng không đến.
Mọi thứ đều được tính toán kỹ lưỡng, ngay cả điện thoại của Lục Cửu cũng nhè đúng lúc này mà sập nguồn.
Người trên giường vẫn ngồi im như cũ, mái tóc đen rối tung che khuất làn da xanh xao, cổ tay gầy guộc đặt trên gối, một vệt đỏ loang ra trên chiếc gối trắng tinh như mai nở trong tuyết, ngón tay vừa trắng vừa mảnh, thật khó tưởng tượng lúc nãy cậu đã giãy giụa mạnh cỡ nào mới khiến dây thừng cứa sâu thế chứ?
Lục Đình cầm ly tới máy đun hứng nước. Anh ngồi cạnh giường, giữ một khoảng cách an toàn với Thẩm Kiều rồi đưa nước cho cậu.
"Uống nước đi."
Thấy cậu không có phản ứng, anh thử đưa nước lại gần hơn, áp vào má cậu.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT