Tình cổ? Tỏ tình?... Khúc Yêu Yêu nhất thời choáng ngợp trước lượng thông tin khổng lồ này, không thể tin được rằng mình lại quên đi nhiều chuyện quan trọng đến vậy. Dù cố gắng lục tung ký ức, Khúc Yêu Yêu cũng không tài nào nhớ ra những gì đã xảy ra khi ở bên Lê Thiệu. Cô bực bội gõ đầu mình, ảo não nói: "Đồ ngốc, sao lại chẳng nhớ gì cả?"
Bạch Huyền đứng bên cạnh mỉa mai: "Chậc chậc, xem ra không chỉ có đàn ông bội bạc mà còn có cả phụ nữ bội bạc nữa."
Hồng Đàn nện Bạch Huyền một cái, rồi quay sang Khúc Yêu Yêu nói: "Dù có phải do tác dụng của cổ tình hay không, Yêu Yêu à, ta nghĩ điều quan trọng nhất bây giờ là xác định tình cảm của mình. Chẳng cần nói cũng biết, anh Lê đương nhiên là thích cô, vậy còn cô thì sao?"
"Tôi..."
Khúc Yêu Yêu không biết, cô chưa bao giờ cảm nhận được cảm giác yêu. Ngoài Lê Thiệu, cô chưa từng tiếp xúc với người đàn ông nào khác, càng đừng nói đến việc thích.
Cô có thích Lê Thiệu không? Ngay cả bản thân Khúc Yêu Yêu cũng không biết. "Nhưng thế nào mới gọi là thích?", cô không hiểu.
Cố Hề nói: "Thích là khi nhìn thấy anh ấy sẽ cười, khi không nhìn thấy sẽ nhớ nhung vô cùng, muốn từng giây từng phút bên cạnh anh ấy."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play