Cái ôm của cậu thiếu niên vừa ngây ngô vừa vững chắc dù chỉ trong một khoảnh khắc ngắn ngủn, nhưng lại rất đúng mực và hợp tình hợp lý, ăn nói không bắt bẻ được làm Khương Dao mềm lòng đành ngầm chấp nhận cái ôm này.
Hai người cứ vậy làm hòa.
Khương Dao đã ở nhà hơn nửa tháng, những công việc cần phải qua tay cô ở studio bị tồn đọng quá nhiều, mặc dù đã giải quyết xong gần hết bằng hình thức trực tuyến, song vẫn có một số việc cần cô phải xử lý trực tiếp.
Cậu chàng đã lên mười bảy tuổi nên rất quen thuộc với mọi việc trong nhà, Khương Dao hỏi: “Hôm nay chị sẽ ra ngoài công tác, em ở nhà một mình được chứ?”
Cậu đang đọc sách, nghe tiếng thì đặt cuốn sách xuống, Khương Dao không biết cậu học đọc và viết từ khi nào, hình như có rất nhiều kỹ năng mà không cần ai dạy cậu cũng có thể tự lĩnh hội được. Khương Dao từng bắt gặp cậu học cách tháo lắp các loại máy móc gia dụng trong vòng một tiếng đồng hồ, nên giờ cô cũng không tỏ ra quá bất ngờ.
“Em không thể đi cùng chị sao?” Cậu hỏi.
Khương Dao trầm tư, “Gần đây em lớn nhanh quá.” Cô sợ bị người khác nhìn thấy.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT