Phương Đình là sư phụ của Ngô Điệp, chỉ có Ngô Điệp biết anh ta ở đâu nên người lái xe là cô ấy.
Ngồi trên xe, Ngô Điệp nghĩ mãi cũng không tìm ra mối liên quan giữa biệt thự Thôn Minh và Phương Đình. Trước giờ chưa thấy Phương Đình nhắc tới bao giờ mà nhỉ? Biệt thự tài nguyên dồi dào như vậy mà anh ta lại chịu bỏ qua với cái tính ngang ngược đó ư? Nếu anh ta mà đã biết, chín phần mười sẽ dùng mọi thủ đoạn để cướp được nó cũng không chừng.
Không lẽ, chủ nhân của biệt thự Thôn Minh còn tài giỏi hơn cả Phương Đình ư?
Ngô Điệp thoáng liếc Khương Dao ngồi cạnh, mím môi: “Cậu cứ chuẩn bị tâm lý trước đi, Phương Đình không phải người dễ gần. Tớ dẫn hai người qua như vậy, có thể ngay cả mặt cũng không nhìn thấy được.”
Ặc, đặc biệt Khương Dao còn từng tranh đồ quý với anh ta nữa. Bụng dạ người này hẹp hòi lắm chứ đùa.
Từng có người không may đụng phải anh ta, tuy đã xin lỗi ngay lúc ấy nhưng sắc mặt Phương Đình vẫn rất cau có bí xị, có xin lỗi cũng không được anh ta chấp nhận. Người đó đến nhà tạ tội ba lần, lần nào cũng bị chặn ở ngoài cửa, từ đó tới giờ vẫn chưa gặp được anh ta.
Ngô Điệp rất lo lắng. Lần này gặp, chỉ sợ không thành.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT