Khương Dao chậm chạp trở lại phòng khách, đúng lúc Đông Phù cũng từ trên cầu thang đi xuống hỏi: “Bây giờ đưa cô về thành phố sao?”
Khương Dao mím môi đáp: “Ừ.”
Cô về phòng thu dọn đồ đạc xong xuôi, Đông Phù đã chờ sẵn ở cửa rồi xách đồ giúp cô. Đông Phù đi phía trước, Khương Dao theo đằng sau. Lúc xuống lầu, cô ngắm bức tranh sơn dầu khổng lồ treo ở phòng khách, trong bức họa là người đàn ông vô cùng uy nghiêm và thanh cao, quả thực anh tuấn tuyệt trần. Khương Dao vô thức nhìn thẳng vào đôi mắt anh, dường như đang đối diện với người thật vậy. Ngay sau đó, cô bèn quay đi, không lưu luyến thêm một giây nào nữa. Ánh mắt của Thần y như nhìn thấu hết thảy.
Mãi tới khi Khương Dao lên xe rời khỏi biệt thự Thôn Minh, Thần cũng không hề xuất hiện.
Khương Dao không biết cảm giác trong lòng mình lúc này là gì. Có đôi chút là lạ, tâm trạng cũng không vui.
Lần cuối hai người gặp nhau là ở trong mộng, Khương Dao ôm anh. Có phải là vì điều này không?
Khương Dao thả mắt nhìn ra ngoài cửa kính, vô hồn ngắm bóng cây trôi qua mình.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT