Chiếc lồng sắt lại nhốt Ngô Huệ một lần nữa, Khương Dao không hề động đậy, con bé kia lại ngồi ở cửa khóc thút thít: “Mẹ em chết rồi…” Cơn mưa đỏ bắt đầu đổ xuống, tí tách tí tách, đến khi chạm đất thì lập tức tan biến.
Cơn mưa đỏ càng lúc càng to, xung quanh cô đỏ như máu, trời đất méo mó, màu đỏ biến thành màu đen, cảm giác choáng váng quen thuộc ập đến với cô——
Khương Dao mở mắt ra.
Cô nhóc Khương Dao ngồi khóc ở góc giường.
…
Dù cô đã trải qua cảnh tượng này rất nhiều lần, nhưng có thay đổi thế nào đi chăng nữa bé Khương Dao vẫn hỏi:
“Mẹ không biết em tỉnh rồi sao?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT