Khương Dao ngạc nhiên lắm nhưng bề ngoài vẫn tỏ ra bình tĩnh, cô chưa bao giờ thấy Thần kiên quyết như vậy, gần như vừa trông thấy cây cung cô đã nói ngay: “Tôi mua cái này.”
Cây cung dính đầy bùn đất, tuy Khương Dao thấy hơi bẩn song cũng không có ý định bỏ xuống: “Bao nhiêu tiền? Tôi quẹt thẻ.” Vừa thẳng thắn vừa dứt khoát, trong mắt mọi người là một cô gái rất có khí phách.
Thế nhưng người làm sạch đồ lại nhìn sang người bên cạnh, anh ta không đáp lời Khương Dao.
Khương Dao hơi nhíu mày.
Lúc này Ngô Điệp đứng phía sau cô khẽ kéo áo rồi nhỏ giọng hỏi: “Cậu bị sao thế?” Cô ấy ngập ngừng bảo: “Người bên cạnh cậu chính là người tớ mới bái làm sư phụ đấy…”
Khương Dao hiểu ra vì sao mọi người lại tự dưng nhìn cô như vậy rồi.
Nếu cái “ông nhớn/sếp” mà Ngô Điệp hay nhắc đến chính là người ngồi kia, theo những gì cô được biết thì đối phương là một nhân vật rất có tầm ảnh hưởng trong giới huyền học. Còn cô chỉ là một kẻ vô danh tiểu tốt không biết từ đâu chui ra dám tranh giành đồ với anh ta, chẳng trách lại thu hút sự chú ý của mọi người.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT