Đây là chuyện xấu hổ nhất trong hai mấy năm sống trên đời của Khương Dao, về đến phòng rồi cô vẫn chưa hết xấu hổ.
“Mẹ nó, mẹ nó mẹ nó chứ… Nhục chết mất, chết mất…”
Mấy lời chửi Thần ba lần bảy lượt dâng tới tận mép đều bị cô cố nuốt trôi, ánh mắt Khương Dao chứa đầy tức giận, nghiến răng nghiến lợi nói: “Lúc cần hiện thì chẳng thấy đâu, bình thường không làm gì cũng nổi nóng— phải kể với Thương Phù mới được.”
Thần kệ xác người khác, chỉ chú ý đến mình cô thôi đúng không?
Cô “vui vẻ” quá cơ.
–
Sáng hôm sau Khương Dao còn phải lên máy bay, cô xử lí xong việc công và lên giường tính ngủ sớm.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT