Bốn cô gái uống tới độ không biết trời trăng gì nữa, Khương Dao say đến mức bất tỉnh nhân sự. Thương Phù, Ngô Điệp, Song Song đều có người đến đón, duy chỉ có mình Khương Dao là không có ai tới đón cả. Thương Phù lè lưỡi trêu: “Không, không sao… Để tớ… tớ đưa cậu ấy về…”
Ngô Điệp và Song Song lên xe rồi, Thương Phù đỡ Khương Dao ra ngoài rồi ngồi bệt trước cửa quán bar. Chợt có cơn gió từ đâu thổi đến làm Thương Phù váng đầu và hết sức chóng mặt.
Tận nửa tiếng nữa cậu trai trẻ mơn mởn của cô ấy mới đến.
Mười phút sau có chiếc xe màu đen đỗ trước mặt bọn họ. Một người đàn ông mặc áo khoác ngoài dài trông hệt cụ non đứng trước mặt hai cô nàng.
Thương Phù nheo mắt lại, cô ấy cảm thấy người này trông rất quen nhưng không nhớ ra đây là ai cả. Giờ mà còn ăn mặc kiểu này… Đúng là quê mùa.
“Cô Thương.”
Thương Phù nhất thời tỉnh táo: “Ơ, thì ra là anh…” Biệt thự tên gì ấy nhỉ… Quản gia của biệt thự sao lại tới đây?
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT