Khoảng thời gian sau đó, cô thậm chí tới mặt của cậu có chút nhớ không rõ nữa, nhưng lại thường ở trong giấc mơ nữa đêm nhìn thấy bóng lưng cậu. Cho dù là  ở khoảng cách xa cũng có thể nhận ra cậu trong nháy mắt.
Có lẽ là số lần nhìn bóng lưng cậu nhiều hơn số lần nhìn thẳng vào mặt cậu.
Ở quảng trường người đông như kiến, ở trong trạm xe người qua người lại, ở đầu phố đông đúc chỉ cần một nháy mắt đủ để nhận ra bóng lưng cậu.
Cậu giống như đứng trong sương mù, cô nhìn không rõ cũng không nắm được.
Nhiều năm qua, thời gian hai người bọn họ quen nhau có vẻ rất dài rất dài, nhưng trên thực tế, thời gian hai người bọn họ ở chung lại rất ít.
Trương Hán từng hỏi qua Dương Tịch Nguyệt, hỏi cô tại sao không chấp nhận Tề Văn Lộ, suy cho cùng có thể gặp được một người con trai thật lòng thích mình thật sự là quá khó, nếu như bỏ lỡ có thể sẽ không gặp được nữa.
Dương Tịch Nguyệt không trả lời câu hỏi của Trương Hán, sự việc không xảy ra với mình, không ai có thể đồng cảm sâu sắc được.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play