Hạ Tang không hề biết mục đích của mình là đi đến đâu, cô cứ đi như thế thôi, mang ồn ào và “tốt đẹp” lúc nãy bỏ hết phía sau đầu.
Cô cũng không muốn tháo mặt nạ xuống, bởi vì đã đã khóc như hoa lê đới vũ, không muốn tháo xuống sợ mất mặt.
Dọc trên đường đi, luôn có người liên tục quay đầu lại nhìn, vô cùng tò mò.
Sau lưng một người giả làm “linh hồn nhỏ”, là một thiếu niên vô cùng đẹp trai đeo trên lưng một cây đàn violin, đi ở khu vực dành cho người đi bộ trong quảng trường thời đại vô cùng ồn ào này, thật sự rất dễ gây chú ý.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT