[ Đinh! Tích cực tổ chức hoạt động cấp cứu, thành công cứu vớt người bệnh nguy hiểm đến tính mạng, khảo nghiệm lương tâm y đức thành công, nhận được điểm kỹ năng + 3. ]

Trần Thương mỉm cười tìm tòi một cái ngón tay.

Người khác phải trực tiếp làm phẫu thuật thì mới mạnh lên.

Ngược lại mình tốt, cứu người có thể mạnh lên.

...

...

Buổi tối ở sơn trang Nhạc Dương, ngâm suối nước nóng, ăn đùi dê hầm, Trần Thương cảm giác giờ phút này mới là hạnh phúc.

Lần này đến sơn trang Nhạc Dương đúng vào kỳ nghỉ Quốc Khánh nên có rất nhiều kiểu biểu diễn, có vũ đạo đặc sắc của các dân tộc thiểu số, trong vườn đốt một đống lửa để dự tiệc cùng dân tộc thiểu số, rạp chiếu phim chiếu lên các loại phim, bể bơi mở cửa hai mươi bốn giờ.

Vé bao trọn gói ba ngày làm cho một nhà bốn miệng ăn của lão Trần gia hưởng thụ được kinh hỉ trước nay chưa từng có.

Tiệc tối kết thúc, Trần Thương được mới phát hiện, tấm phiếu VIP trong tay tựa hồ không giống với người khác.

Trần Thương vô tình hay cố ý hỏi một nhân viên phục vụ: - Làm phiền chút, cái vé VỊP này khác những tấm vé phổ thông ở chỗ nào vậy?

Phục vụ viên mỉm cười: - Ngài khỏe, đây là một vé VIP, chúng ta phát ra không phải rất nhiều.

Lúc này, Trần Thương mới phản ứng được!

Vé VIP sơn trang Nhạc Dương mà do công ty y dược đưa là cỡ nào tài đại khí thô?

Trách không được khách sạn các anh ở là căn hộ, buổi tối còn có đê nướng nguyên con để ăn uống... Đây cũng không phải đãi ngộ bình thường.

Trong lúc nhất thời, Trần Thương nghĩ đến gương. mặt kia của lão Trần, mỉm cười.

Trần lão đại đối với mình vẫn rất không tệ.

Ngày hôm sau cũng không có đi xem phòng, người một nhà nghỉ ngơi một ngày, sau đó chuẩn bị về nhà.

Trần Đại Hải chuẩn bị xong một bụng khoác lác muốn trở về phát tiết, hiện tại ông kìm nén đã có chút khó chịu.

Dương Giai Tuệ liên tục căn dặn nhất định phải lưu lại mười lắm vạn này, Trần Thương nói hết lời, kém chút đưa ra tài sản chứng minh, mới thật không dễ dàng đưa trở về.

Nghĩ tới nghĩ lui, Dương Giai Tuệ lại móc ra một vạn khối tiền, kín đáo đưa cho Trần Lạc.

- Lão nhị, con cố gắng học, cha con cùng mẹ đều chưa thấy qua chuyện lớn gì, con cũng lớn rồi, hiểu được nhiều hơn chúng ta, mẹ cũng không nói nhiều với con, có căn cái gì thì gọi điện thoại cho cha mẹ, đừng có tính tình cố chấp giống ba con.

- Có chuyện gì tìm anh hai con, lão đại, con có cái gì đều phải giúp đố Trần Lạc, con là anh trai, phải có trách nhiệm

Dương Giai Tuệ biết giáo dục người hơn Trần Đại Hải, Trần Đại Hải là tính bướng bỉnh, không quá rành về quan tâm biểu đạt, từ nhỏ toàn bộ bài tập của hai người đều là Dương Giai Tuệ tốt nghiệp trung học phụ đạo.

Liên tục căn dặn, hai người đi ra nhà xe lửa.

Vào lúc ban đêm, hai anh em thoải mái uống không ít, Trần Thương uống đến có chứt chóng mặt, Trần Lạc uống đến bắt đầu nói mê sảng!

- Anh hai, anh yên tâm, em anh không phải loại nhát gan, chuyện đã đáp ứng anh nhất định sẽ làm được, sau này sẽ mua cho anh một căn phòng lớn.

- Còn có cha mẹ, em nhất định sẽ trở nên nổi tiếng.

....

Trần Lạc một đêm nôn mấy lần, ngày hôm sau thức dậy đã gần trưa rồi, tùy tiện ăn một chút cơm, Trần Lạc về trường học.

Mà Trần Thương cũng phải chuẩn bị kỹ càng để qua ngày Quốc Khánh đi gặp đạo sư Mạnh Hi của mình

Kỳ nghỉ Quốc Khánh rốt cục cũng sắp kết thúc.

Sau khi Đại học Y Khoa Đông Dương khai giảng nghiên cứu sinh, đi học trong vòng một tháng, Trần Thương chỉ đi nghe mấy tiết, đại đa số đều chạy trốn.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play