Trời mờ sáng, một nhánh tiểu đội Dung binh tiến vào cửa Đông Mạnh Dương thành, nhân số chỉ có mười mấy người. Sau đó lại có từng đội ngũ nhỏ lục tục dọc theo đường Kim tiến vào Mạnh Dương thành, bọn họ hoặc là binh lính gác trạm trên đường, hoặc là những binh tính túc trực lại trấn huyện phụ cần, đều được điều động khẩn cấp tới Mạnh Dương thành.
Vệ Bình đứng trên tường thành, nhìn về phía đường Kim bao la đốm lửa, đó là những đốm đuốc trên tay những tiểu đội này, lại nói với thủ tướng Khuất Tuấn bên cạnh: “Thám tử đã báo lại, giờ Dần đêm qua, phản tặc Phong Bá Ích và phản tặc Việt Tiềm đã hội hợp trong núi, số quân phải tới gần vạn người, Khuất tướng quân định ứng đối ra sao?”
“Nếu bọn họ tới đây công thành, liền bế thành chống địch. Mạnh Dương thành vô cùng vững chắc, lương thực trong thành cũng sung túc, phía sau còn có viện binh, một đám nô lệ gầy gò thế yếu mà thôi, không đáng sợ.” Âm giọng Khuất Tuấn vang dội, vô cùng phấn khích.
Chạng vạng hôm qua, nô lệ đột nhiên tạo phản, thủ tướng Khuất Tuất bị đánh đến nỗi phải chạy trối triết. Hiện tại Khuất Tuấn đã chuẩn bị sẵn sàng, chỉ cần đóng cửa không ứng chiến, những nô lệ này chỉ có thể nhìn tường thành cao to rắn chắc mà than thở thôi.
“Hẳn là Mạnh Dương thành sẽ không bị tấn công nữa.”
Âm giọng trẻ tuổi vang lên, Vệ Bình và Khuất Tuấn đồng thời quay đầu lại, mới thấy Linh công tử vừa leo lên tường thành.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT