Nguyệt các có tất cả ba tầng, sau khi leo từng bậc thang, Chiêu Thuỵ mệt tới nỗi thở hồng hộc. Thân mình hắn béo tròn, còn không chịu rèn luyện, thật sự đã mệt đến bất động. Ban đầu Chiêu Linh còn chờ hắn, sau đành để một hộ vệ lại đỡ hắn, mình thì tiếp tục leo lên trên.
Đến tầng thứ hai, Chiêu Linh đi vào bên trong, phát hiện nơi đây được chủ nhân cũ dùng để tiếp khách, có một cái đại sảnh cực kỳ tráng lệ, chỉ là các loại dụng cụ bị chồng chất lên cực kỳ hỗn độn, trên mỗi thứ đồ đều có vết tích phá hoại.
Dù có đầu bụng lửa giận, Mạc Ngao cũng không làm được chuyện phá huỷ đồ đạc, cửa sổ như thế này. Quá nửa là do nhi tử tính tình tàn bạo kia của gã ra lệnh cho nô bộc làm.
“Phì, mệt chết mất thôi.”
Cuối cùng Chiêu Thuỵ cũng bò lên được tầng thứ hai. Hắn đặt mông ngồi bệt trên đất, vừa nhìn những thứ tàn tạ xung quanh bèn cau mày lại.
Chiêu Linh cười hỏi: “Còn đòi lên tầng nữa không?”
Lúc trước phấn khởi vội vã muốn leo lên, mới leo được một nửa đã mệt đến mức bò sấp ra. Chiêu Thuỵ bất đắc dĩ lắc đầu: “Không lên, tha cho ta thở.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT