Một đầu sách thẻ tre đã bị Việt Tiềm tiếp được, mà Chiêu Linh vẫn chưa buông tay. Lúc này khoảng cách giữa hai người rất gần, Việt Tiềm có thể ngửi được mùi huân hương thoáng qua trên y phục của đối phương, Chiêu Linh cũng có thể nghe được từng tiếng hít thở vững vàng của người trước mặt. 
Bốn phía quá yên lặng, chủ viện tựa như chỉ có hai người bọn họ, rằng bất kỳ góc nào cũng không hề có người hầu, tỳ nữ đang chờ đợi sai phái. 
Bàn tay Chiêu Linh nhẹ nhàng động đậy, đầu ngón đụng vào lòng bàn tay chồng chất vết thương của Việt Tiềm, di qua mu bàn tay đối phương. Bởi vì kinh ngạc, con ngươi của Việt Tiềm như khuếch đại. 
Khi còn nhỏ thấy hắn thương tích khắp người, trong tim sinh ra không đành lòng, sau đó lại thấy hắn sống chết vật lộn với trâu rừng tại bãi săn, vì sự sống chết của hắn mà lo lắng. 
Ngay cả Chiêu Linh cũng không biết rõ ý tưởng trong lòng mình là gì, tóm lại chỉ là không nỡ nhìn hắn phải chịu khổ nhỉ? 
Bàn tay ấm áp của Chiêu Linh tựa như muốn đặt lên mu bàn tay Việt Tiềm. Đúng lúc này, sách thẻ tre trong tay y đột nhiên bị một nguồn sức mạnh rút đi mất, cánh tay đang nâng lên của Chiêu Linh cũng theo đó mà buông thõng xuống bên cạnh. 
Việt Tiềm nắm chặt sách thẻ tre trong tay, mày kiếm hơi nhíu lại, tựa như có chút suy tư. Hắn đi tới trước kệ sách, tìm được vị trí của sách thẻ tre, sau đó nhanh chóng trả sách về chỗ cũ.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play