Đội ngũ săn bắn đi thẳng một đường. Ánh mặt trời chói chang nóng gắt, vương công quý tộc ngồi trong xe không phải phơi nắng, nô bộc theo hầu bên ngoài lại không có gì che chắn, ai cũng mồ hôi đầy đầu, miệng khô lưỡi khô.
Hai tay Việt Tiềm đeo gông gỗ nặng trịch, lại bị mắc thêm một sợi dây dài đi theo xe bò. Xe bò chầm chậm lăn bánh, bước tiến của hắn cũng không nhanh, mỗi bước đều vô cùng vững vàng.
Người tháp tùng theo xe bò là hai tên đầu bếp, thấy Việt Tiềm nghị lực hơn người, lúc này mới thở phào một cái. Họ vốn đang lo lắng Việt Nô này còn mang thương tổn trên người, tới giữa đường sẽ không chịu nổi mà ngã xuống.
Thời tiết có khốc liệt hơn nữa, Việt Tiềm cũng phải xuống sông bắt cá, sinh hoạt nặng nề, dù có mệt mỏi hơn nữa cũng vẫn phải làm. Nô nhân trong Hữu uyển sinh hoạt gian khổ, người có thể tồn tại lý trí ắt phải hơn hẳn người thường.
Mồ hôi từ trên trán Việt Tiềm nhỏ xuống, tóc dài rối tung, ướt nhẹp như vừa mới rơi xuống nước. Việt Tiềm vốn bị thương, cũng không phải không cảm giác được thân thể bất ổn, chỉ là dưới cái nhìn của hắn, đây cũng chẳng tính là cái gì.
Một tên đầu bếp cầm bình da đựng nước đi tới trước mặt Việt Tiềm. Gã mở nắp gỗ, ra hiệu uống nước. Việt Tiềm hé miệng, bình da nghiêng nghiêng, nước suối lạnh lẽo chầm chậm chảy xuôi xuống cổ họng hắn.
Trước khi xuất phát, Linh công tử đã từng nói: "Một đường này phải xem trọng hắn", không chỉ mang ý đừng để hắn chạy mất, mà còn tính cả không để cho hắn chết mệt, chết khát.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT