Vân Việt Chuyện Cũ

Chương 12


4 tuần

trướctiếp

Thuyền lớn rời khỏi bến tàu của đô thành Dung Quốc, thuận theo Quái thuỷ hướng về phía Bắc, trở về Hữu doanh. 
Chiếc thuyền này đi nhanh hơn so với tốc độ của những chiếc khác, nô lệ phân phối mái chèo trên thuyền đều là thanh niên trai tráng, để trần cánh tay, chỉnh chỉnh tề tề vung mái chèo gỗ. 
Bách phu trưởng[1] đứng ở đầu thuyền phóng tầm mắt nhìn mặt trời đang ngả dần về phía Tây, thì thầm với binh lính cạnh đó: “Thời gian đã không còn sớm nữa, vung roi lên, gọi đám quỷ lười này dốc sức chèo thuyền!”
[1] Bách phu trưởng: ý chỉ người chưởng quản.
Binh linh giám sát vung roi, âm thanh chát chúa vang vọng, có một hai lần quật cả vào người nô lệ đang gắng sức chèo thuyền, còn lại đều đánh lên boong thuyền, phát ra tiếng lanh lảnh. 
Chẳng phải binh sĩ hạ thủ lưu tình, mà là bốn năm trước, từ khi Ngu quan tiền nhiệm bị bãi chức, tân Ngu quan không cho bọn họ tuỳ tiện ngược đãi nô lệ nữa. Nô lệ là tài sản của Quốc quân, hao tổn quá nhanh thì sẽ bị trách tội. 
Dưới sự thúc giục, nô lệ chèo thuyền cật lực, một khắc cũng không ngừng. Vai lưng và cánh tay vận động theo tần số cao, toàn thân họ chảy đầy mồ hôi. Dưới ánh mặt trời lấp lánh, mồ hôi và bọn nước vẩy lên từ lòng sông trộn lẫn vào nhau, không nhận ra được cái nào là mồ hôi, cái nào là thuỷ châu. 
Trước khi trời tối, thuyền lớn cũng về tới Hữu doanh phương Bắc. Nô nhân một đường mệt mỏi đến sức đứng lên cũng chẳng có, lúc này mới dồn dập vứt bỏ mái chèo, nằm ở trên thuyền, toàn thân nhão ra như bùn. 
Binh sĩ bắt đầu xua đuổi Nô nhân rời thuyền, hùng hùng hổ hổ. 

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp