Ông cụ Lam: “Ai dô ai dô, thánh trộm nhà bà đâu?”
Ông nhìn xung quanh: “Đứa nhỏ này thật sự có tài, lớn lên trông như thế nào?”
Mụ già Tô lập tức bùng nổ, mụ là loại người khá giỏi nhẫn nhịn, không thì sao kiếm được cái thanh danh tốt, làm sao chiếm lợi của người khác. Nhưng giới hạn duy nhất của mụ chính là ba thằng cháu trai, đây chính là tính mạng của mụ, là nòi giống của nhà họ Tô.
Mụ ta không nhịn nổi, xị mặt, nói: “ông Lam à, ông coi sao có thể nói như vậy chứ, đứa nhỏ nhà chúng tôi chính là đứa nhỏ tốt, ông nói như vậy, không khỏi bắt nạt người khác quá mức. Ông chính là thấy nhà của chúng tôi toàn quả phụ dễ bắt nạt à? Ông không thể vừa mới tới đã bắt nạt gia đình chúng tôi là quả phụ lại phải nuôi đứa nhỏ chứ, đứa nhỏ nhà chúng tôi, chính là đứa trẻ ngoan.”
Mụ ta đỏ hốc mắt, bộ dáng bị tủi thân.
Vừa rồi vẫn là anh trai lớn, hiện tại chính là ông Lam!
Ông cụ Lam càng tủi thân: “Thánh trộm nhà bà khởi nguồn cả một cuộc chiến vĩ đại, khắp xung quanh đều nghe nói, tôi mới hỏi một chút đã không được? Bà coi tôi vẫn là hàng xóm đó? Tôi không phải muốn  biết mặt cho rõ sao, tránh cho về sau bắt được lại không biết đánh chết mất thì sao? Hàng xóm thì cũng phải nể nhau, biết mặt thì chỉ đánh gần chết thôi. Bà coi bà còn không cảm kích, tốt tốt tốt, đứa nhỏ nhà bà là đứa trẻ tốt, ây dô, đứa nhỏ này thật sự là quá tốt, đứa nhỏ này chưa bao giờ trộm đồ vật, đứa nhỏ này chưa bao giờ gây ta phiền toái, đứa nhỏ này một chút cũng không có khởi nguồn một cuộc chiến lớn trong viện. Đứa nhỏ này thật là đứa nhỏ ngoan khó tìm trong thiên hạ. Khó tìm, quá khó tìm. Như thế nào lại có một đứa nhỏ tốt như vậy, thật là ngoan ngoãn!”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play