Minh Mỹ rất tức giận, cô là một cô gái đẹp như vậy, thế nhưng bị người ta hiểu lầm là quỷ, nghe được sao?
Thật là quá kỳ cục.
Cô nhanh chóng đi ra, định đuổi theo giải thích một chút, tuy nói chuyện nghe lén có chút không phúc hậu, nhưng cô cũng không phải cố ý nha. Minh Mỹ cảm thấy, chính mình vẫn là có chút vô tội. Nói nữa, bọn họ nói cái gì chứ! Cô thật đúng là một chút cũng không muốn nghe, nghe được đều phải rửa lỗ tai.
Minh Mỹ nhanh chóng đi ra, chẳng qua là không thấy ai, nào còn có bóng dáng hai vợ chồng này chứ, cô chỉ là ngắn ngủi ngây người một cái, người đã chạy mất. Có thể nói là rất nhanh. Chu Quần với Khương Lô giơ chân chạy về nhà, lúc này Chu Quần cũng không có cái gì mà say không với say, càng không có một chút lảo đảo, chạy bay nhanh bay nhanh!
Đến nỗi vợ mình, lúc này còn vợ với con gì!
Hắn ngao ngao ngao vọt vào sân, con chưa kịp kêu cái gì, kẽo kẹt, cửa nhà bọn họ mở ra, Kim Lai từ trong phòng thò đầu ra, nháy mắt bốn mắt nhìn nhau, liền…… Chu Quần: “Tổ sư con mẹ mày! Tô Kim Lai thằng ranh con mất nết này, mày lại tới nhà tao trộm đồ vật!”
Chu Quần vốn dĩ đã bị hoảng sợ, đang rất áp lực, đột nhiên thấy con gấu con này, tức quá trực tiếp đi lên tát một cái cực mạnh, một phát vào giữa mặt Kim Lai, Kim Lai bộp một cái ngã ngồi xuống, gào một tiếng khóc ra luôn.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT