Tô Kim Lai vẫn không nói gì, Trang Chí Hi cũng không nhìn Tô Kim Lai, liền nhìn ánh trăng, như là thực tình thưởng thức ánh trăng, anh nói: “Tuy rằng có chuyện về mẹ mìn, tuy rằng biết là cháu cung cấp tin tức cho mẹ mìn, nhưng dù là mẹ cháu hay là em trai cháu, bọn họ cũng không có trách cháu chút nào. Dù là cháu hiện tại không đàng hoàng như vậy, bọn họ cũng nhịn cháu. Thật ra vì cái gì đâu? Còn không phải bởi vì mấy người từ nhỏ đã sống nương tựa lẫn nhau, mấy người là người một nhà, chú là người không biết nói đạo lý lớn, nhưng nếu đụng phải, những lời này chú cũng liền nói cho xong. Cháu cả ngày ở trong nhà nằm thì không có khả năng tiền rơi xuống. Phàm là những gì từ trên trời rơi xuống, chỉ có nước mưa với cứt chim thôi. Cháu ở nhà nằm, có tác dụng cái rắm? khi còn nhỏ tuy rằng cháu không phải thứ tốt đẹp gì, nhưng cũng không suy sút giống hiện đâu. Ấy dà, đương nhiên chú không phải bảo cháu đi ăn trộm. Ăn trộm cũng không có kết cục tốt. Cháu nhìn đi, gần đây mấy thằng trộm cắp ở mặt đường cũng vô tù rồi. Làm ăn trộm không có kết cục tốt. Cho nên cháu thật sự nên suy nghĩ một chút chính mình nên làm gì!”
“Cháu…… Cháu không tìm được việc.” Tô Kim Lai nhấp miệng, nói: “Cháu gần đây đi tìm việc, người ta đều không cần cháu.”
ngữ khí của hắn có chút tủi thân.
Trang Chí Hi kinh ngạc thực, nói: “Ui? cháu thật sự tìm việc à?”
Tô Kim Lai gật đầu. Tâm tình rất trầm trọng.
Trang Chí Hi: “Nếu tìm không thấy công tác, thì lại tiếp tục tìm đi, dù là không được, cháu phụ em trai đi bán đồ vật không được sao? Cháu đừng nghĩ tới tiền trước, phụ giúp nó để làm quen một chút không được sao? Hiện tại mẹ cháu tan tầm đều phải đi cùng, cháu sẽ không thay thế mẹ cháu trước được sao? Thật ra cháu ngẫm lại xem, cuộc sống của cháu đã tốt hơn rất nhiều người đấy.”
“Có sao?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT