Triệu Quế Hoa hằng ngày bàn hàng tính tiền, số tuổi lớn rồi, liền cảm thấy thời gian trôi qua thật mau.
Không nói cái khác, chỉ riêng việc bày quán bán hàng chuyện này, từ khi bắt đầu bán quần ống loe đến bây giờ, nửa năm qua đi mà chả có chút cảm giác mào, chỉ cảm thấy ngày trôi vèo vèo. Nửa năm này nhà bọn họ cũng biến hóa nghiêng trời lệch đất. Mà đâu chỉ nhà bọn họ, ngay cả nhà khác trong đại viện cũng thế.
Triệu Quế Hoa mua thêm hai căn hộ, thế mà trong tay còn có gần chín vạn đồng tiền, trừ đi tiền vốn nguyên bản bán trang sức của bà. Bà cũng kiếm lãi ròng là tám vạn đồng tiền ấy chứ (80 nghìn đồng nha). Triệu Quế Hoa tự so sánh một chút, thời điểm này trong tay nắm chặt gần chín vạn đồng, nếu là so với vài chục năm sau, tính ra còn giá trí hơn 900 vạn ấy.
Càng đừng nói còn có phòng ở.
Thật sự là giàu có!
Nhưng mà Triệu Quế Hoa cũng hiểu được, chính mình là kiểu bà lão không có văn hóa gì, theo thời gian trôi qua khẳng định là càng ngày càng không làm được nữa, dù cho có biết hướng gió, với số tuổi của bà cũng dần dần lực bất tòng tâm.
Cho nên bà lão nghĩ rất đơn giản, bà đã từng này tuổi, chỉ cần ổn thỏa thôi, mua nhiều thêm mấy căn nhà, đến lúc đó làm chủ nhà, quá là ổn luôn.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT