Bà già Chu có tâm lý muốn đua đòi, nhưng không ai biết, đều do bận lắm ý, ai thèm đua đòi cái này với bà ta chứ? Minh Mỹ là ngày mười mấy tháng ba mới được thả ra, thật là cảm thấy cả người mình sắp thiu luôn rồi. Nhưng mà ở cữ thời gian dài thì chỗ tốt cũng thể hiện ra luôn.
Rõ ràng là đã sinh con, nhưng khí sắc khuôn của mặt nhỏ so với trước kia còn tốt hơn, trắng hồng rạng rỡ.
Minh Mỹ xách theo chiếc rổ nhỏ của mình, gọi thêm Lý Phương, hai người cùng đi nhà tắm tắm rửa một cái. Lúc ra ngoài, quả thực là sáng khoái tuyệt vời. So với nam đồng chí ở bên trong huyên thuyên một ngày không muốn ra, nữ đồng chí lại rất ít có như vậy.
Thời tiết lạnh, Minh Mỹ bọn họ lại là vừa mới sinh đẻ chưa bao lâu, cũng không dám làm bậy.
trên đầu Minh Mỹ bọc khăn lông, vững chắc quần tận hai tầng, cũng mặc kệ là đẹp hay không đẹp, dù sao dùng tốt là được. Cô vừa mới về nhà, Vương Chiêu Đệ liền tới đây: “Chị Minh Mỹ, quần áo vừa rồi chị thay ra đâu?”
Minh Mỹ: “……”
Cô có chút ngượng ngùng, nhưng dần dần cũng quen.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT