Tuy rằng nói được, nhưng vẫn đi theo phía sau Bà Vương, những người khác cũng đều tiến lên, vài người đều đi theo đó.
Vừa gặp được chuyện như này, mọi người cứ như con thỏ thôi, vèo vèo ra ngoài, rất nhanh thấu lên. Thật ra Đào Ngọc Diệp rất nhỏ tiếng, cô ta sợ mất mặt, nhưng Trần Nguyên thì không sợ, thằng này còn cực kỳ lớn tiếng mắng chửi người. Thế thì có khác gì gọi mọi người tới xem.
Bà Vương dẫn theo các bà thím vừa vào nhà nhìn thấy, lập tức không vui, Đào Ngọc Diệp thế mà ngồi xổm trong một góc.
Bà ấy nhanh chóng tiến lên, nói: “Trần Nguyên, cậu làm gì hế! Hiện tại nam nữ bình đẳng, sao cậu có thể đánh vợ? Loại nhân phẩm này là quá xấu đó.”
Trần Nguyên nhíu mày: “Nơi này là nhà tôi, các người tới làm gì? Tôi đánh là vợ của tôi, liên quan gì tới mấy người? Một đám tự coi mình là quan trọng à. Làm sao? Đây chính là nhà tôi, các người còn định giương oai ở đây chắc?”
Bà Vương: “Cho dù là nhà cậu, cũng không có nghĩ cậu đánh vợ là đúng.”
Trần Nguyên không để bụng: “Đánh thì làm sao? Nó làm không tốt là do ít bị đánh. Nói thêm, nhà ai mà không đánh con dâu?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play