Bà già Chu nhìn sắc mặt cô ta không tốt, nói: “Cô làm sao đây? Ai da không phải là tìm không thấy người hỗ trợ làm việc, trong lòng không dễ chịu hả? Tôi nói cho cô biết nhé, làm người ấy à, cũng không thể toàn trông cậy vào người khác, cô nói xem vốn dĩ đều không quen biết, đi qua là muốn tìm người làm việc giúp, có phải quá không phúc hậu hay không? Đừng tưởng rằng chính mình rất quan trọng, ai đều phải giúp đỡ, dựa vào cái gì chứ, nói thêm, có việc sẽ không tìm chồng mình bảo làm. Cả ngày nhìn chằm chằm nhà người khác là cái chuyện gì chứ.”
Bà già Chu chướng mắt nhà nào sống tốt hơn nhà bà ta, hai vợ chồng mới tới này tuy rằng kiếm không nhiều bằng con trai và con dâu bà ta, nhưng trong nhà có thế lực, cho nên lập tức là có thể nhìn ra là loại có tiền, không hợp với nhóm người trong đại viện.
Bà già Chu cảm thấy, đây tuyệt đối là lay động địa vị nhà giàu số một đại viện của bọn họ, liền rất ngứa mắt. Đang không có cơ hội còn muốn tìm lý do bới lông tìm vết đó. Càng đừng nói hiện tại cơ hội xuất hiện ở trước mắt.
Bà ta vui tươi hớn hở ngoài cười nhưng trong không cười: “Chiêu Đệ nhà tôi là người cần mẫn, nhưng cần mẫn thì cần mẫn, tôi làm mẹ nuôi cũng sẽ không nhìn để con gái mình bị người khác lừa đâu. Cần mẫn cũng không phải là nên đi làm việc cho nhà người khác. Có một số người ấy à, vẫn nên có liêm sỉ một chút đi.”
Đào Ngọc Diệp tức không chịu được, nhưng lại không muốn chấp nhặt với một người đàn bà đanh đá.
Loại người này ấy à, khác gì thuốc cao bôi trên da chó đâu, dính vào đều thấy ghê tởm.
Cô ta hít sâu một hơi, nói: “Thím Chu à, tôi thấy thím có chút hiểu lầm với tôi, tôi không chấp nhặt với thím.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT