....
“Không biết không biết, cháu muốn cháu muốn!”
lăn lộn tại chỗ luôn.
Mụ già Tô liếc mắt ngắm một vài người, có vẻ đều là không dao động, lập tức tiến lên, ôm Đồng Lai khóc: “Nhà chúng ta có điều kiện gì chứ, đừng nói là con thỏ, ngay cả nấm đều không có. Cháu đừng khóc nữa, bà nội muốn cho mấy đứa thứ tốt nhất, nhưng ai bảo nhà chúng ta nghèo chứ. Chờ cuối tháng, cuối tháng nhận lương để mẹ các cháu mua cho các cháu chút thịt ăn.”
Triệu Quế Hoa trào phúng cười, nói: “Mụ Tô à, không phải tôi muốn nói bà đâu, nhà bà cũng quá là không biết sinh sống nhỉ? Lúc này mới đầu tháng, mới nhận lương đầu tháng được mấy ngày chứ, mới chỉ ba bốn ngày thôi. Phiếu thịt nhà bà đều tiêu hết? Vậy cũng quá biết phá gia đây.”
Mụ già Tô sửng sốt, lúc này mới có phản ứng, bọn họ là vừa nhận lương được mấy hôm.
Nhưng mà mụ cũng là không chút do dự nói: “Nhà tôi tháng trước nằm viện cũng tiêu không ít tiền, cuộc sống chính là khốn đốn quá, dù là mới vừa nhận lương, cũng phải trả nợ lúc trước. Khó mà.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play