Vương Hương Tú hùng hùng hổ hổ trở về, lời kêu gào của cái thằng Lương Gia Bảo ngu xuẩn kia còn văng vẳng bên tai: “Tao chính là người khôn khéo nhất, dừng có mơ lừa gạt nổi tao!”
Vương Hương Tú nghĩ đến cái thứ ngu xuẩn đó, nhổ nước bọt một cái, mắng: “Không biết cả nhà đồ con lừa này sao có thể bồi dưỡng ra một đứa con gái tốt nghiệp trung học cấp 3 chứ. Nhà mình chính là do điều kiện không tốt, nếu mình có điều kiện tốt, chắc có thể thi đậu đại học.”
Cô ta tự nhận là bản thân mình mạnh hơn nhiều so với Lương Mỹ Phân.
Cô ta chính vì trong nhà quá nghèo, mới không được đọc nhiều như vậy, chỉ miễn cưỡng đọc hết cấp tiểu học, còn chưa tốt nghiệp.
Vương Hương Tú hừ thật mạnh một tiếng, bĩu môi, lại hừ một cái, trên mặt cô ta bị tát rất nhiều lần, có vẻ thật sự rất đau.
Ra tay cũng quá độc ác, thằng khốn đó chứ!
Tuy rằng lần này là Vương Hương Tú tự mình tìm tới cửa, nhưng không duyên cớ gì bị đánh rất nhiều, Vương Hương Tú vẫn là rất bực bội, gần đây vận khí của cô ta thật là quá suy, sao luôn gặp phải loại ngu xuẩn như vậy, sự tình đang yên ổn, kết quả lại trở nên rối tinh rối mù.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play