“Cái gì!!!”
Vương Hương Tú làm sao cũng không nghĩ tới, chính mình thế mà bị điều đến hậu cần quét WC!
Cô ta không thể tin tưởng nhìn người của Khoa Nhân sự tới thông báo với cô ta, lập tức liền ngốc: “Mấy người dựa vào cái gì điều tôi đến hậu cần chứ, tôi ở phân xưởng làm tốt mà. Các người không phải bắt nạt người ta sao? Các người chính là thấy nhà tôi mẹ góa con côi dễ bắt nạt.”
“Lời này mà cô cũng dám nói à, nếu cô nói như vậy là rất không có đạo lý. Cô liên tiếp mười ngày không đi làm, đến xin nghỉ phép cũng không, trực tiếp bỏ bê công việc, trong xưởng đã rất bao dung cho cô. Cô đi ra ngoài hỏi một câu, đơn vị khác có thể để kệ một công nhân viên chức mười ngày không xin nghỉ không đi làm hay không. Hiện tại để cô điều đến hậu cần đã là chiếu cố cô rồi, cô hiện tại còn muốn trả đũa à. Có nói rách trời đều không ra đạo lý như vậy. Cô là nữ đồng chí, tôi cũng là nữ đồng chí, tôi cũng không phải làm khó dễ gì cô, nhưng chúng ta công tác đều là vì nhân dân phục vụ, mặc kệ ở cái cương vị nào đều có thể sáng lên nóng lên như nhau.”
Vương Hương Tú sửng sốt, ngay sau đó nghĩ đến, chính mình thật đúng là không xin nghỉ.
Từ ngày dó cô ta là trực tiếp từ đồn công an đi bệnh viện, ngày hôm sau lại gặp sự tình Bạch Phấn Đấu đánh lộn với phó chủ nhiệm Thái, lúc sau thì vẫn luôn nằm viện, nhưng thật ra quên mất chuyện xin nghỉ này…… Đến nỗi xuất viện, cô ta cũng không sốt ruột đi làm.
Cô ta cảm thấy, chính mình là “người bị hại” mà, vậy nghỉ ngơi thêm mấy ngày có cái gì không đúng, nhà máy nên cho nghỉ bệnh chứ.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play