“Tôi cũng muốn hỗ trợ, chính là chuyện này, nhà máy sẽ không nghe tôi à?”
Trang Chí Hi nhẹ nhàng cười, nói: “Vậy còn xem anh nói như thế nào, chuyện lần này, tuy rằng là anh đánh người, nhưng anh cũng là tai bay vạ gió à. Nếu không phải vì Vương Hương Tú thì sao có những việc này chứ. Dựa vào cái gì cô ta vừa được tiền rồi cái gì cũng không bị ảnh hưởng, anh lại phải gánh vác hậu quả nghiêm trọng như vậy? Nếu anh không phải vì cô ta mà đánh nhau, sẽ bị Khương Bảo Hồng đập vào chỗ đó rồi tuyệt hậu sao? Nếu anh không có tuyệt hậu, cha anh sẽ sinh ra những cái tâm tư đó sao? Sinh ra tâm tư như vậy là không đúng. Nhưng anh suy nghĩ xem, nếu không có nguyên do, sẽ có kết quả như vậy sao? Bác trai Bạch dù không đàng hoàng, cũng sẽ không đưa ra kiến nghị thái quá như vậy chứ?”
Bạch Phấn Đấu cắn răng gật đầu.
“Nói nữa, nhà máy đều nói chuyện này dù anh không xem như thấy việc nghĩa hăng hái làm, nhưng cũng là làm chuyện tốt mà. Nếu làm chuyện tốt, lại dưới tình huống thiếu tiền thuốc men như vậy. Đổi công việc cho ba anh, để anh có thể bán đi đổi tiền trả tiền thuốc men. Nhà máy có thể thông cảm chứ? Hai cha con anh gặp phải chuyện lớn như vậy, không hề cầu cứu nhà máy, mà là tự mình nghĩ cách, nhà máy luôn nên thông cảm chứ? Từng có người vì cầu xin nhà máy hỗ trợ, quỳ gối ở cổng lớn nhà máy gây chuyện, cái này cũng không phải chưa từng thấy à! Anh làm như vậy thật ra cũng là không muốn gia tăng gánh nặng cho nhà máy. Hơn nữa anh nghĩ xem, thật ra cái này với nhà máy cũng tốt, quét WC một tháng 25 đồng, nhưng làm công nhân phân xưởng, từ đầu phải làm học trò. tiền lương học trò mới mười mấy đồng. Thật ra cũng giúp nhà máy giảm bớt gánh nặng. Còn về người quét WC không đủ, có một số người có phẩm hạn không tốt lắm, công tác ở phân xưởng cũng không có trình độ gì, có phải nên đào thải đi quét WC hay không? Làm bao nhiêu năm đều không thăng cấp được, nhân phẩm cũng không ra sao, loại người này để ở phân xưởng còn chẳng bằng để người càng có thể làm việc đi vào. Chị dâu em rốt cuộc vẫn là tốt nghiệp trung học cấp 3 đó.”
Trang Chí Hi lúc này không đề cập một câu nào tới Vương Hương Tú.
Nhưng lời trong lời ngoài đều là ý tứ này.
Bạch Phấn Đấu: “Đúng! Đúng đúng đúng! Dựa vào cái gì tôi gặp chuyện lớn như vậy. Vương Hương Tú cô ta còn được chỗ tốt, dựa vào cái gì chứ! Phải để cô ta cũng đi quét WC.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play