Minh Mỹ đóng cửa sổ lại, quay về tư thế cũ, nói: “Là Chu Quần, thế mà không sai Vương Chiêu Đệ làm việc.”
Trang Chí Hi: “Cao hứng ý mà? Chu Quần nên cao hứng, về sau sân chúng ta sẽ không chỉ có mỗi mình hắn là bất lực, hiện tại đã có thêm Bạch Phấn Đấu, hai thằng chúng  nó cũng coi như là anh em cùng cảnh ngộ.”
Minh Mỹ: “…… có vẻ cái tâm lý này không hay ho gì.”
Trang Chí Hi: “Làm người mà, có đôi khi sẽ luôn hy vọng người khác thảm hại hơn so với mình, em coi xem, Chu Quần với Bạch Phấn Đấu đều mất đi vui sướng cơ bản của đàn ông. Nhưng Chu Quần thì có con, Bạch Phấn Đấu thì hoàn toàn tuyệt hậu. Mà Chu Quần sở dĩ mất đi cái kia, là do bị Bạch Phấn Đấu đá, em nói Chu Quần có cao hứng không, có cảm giác kiểu thù lớn đã được báo ý.”
Minh Mỹ bĩu môi, nói: “Hắn mà thù lớn được báo nỗi gì? Hắn nếu không quấy rầy Bạch Phấn Đấu, Bạch Phấn Đấu cũng không đến mức đá hắn mà. Nói tiếp thì cũng không biết Bạch Phấn Đấu có thể lại may vá sửa chữa hay không, lần trước hắn không phải đã sửa chữa được sao?”
Trang Chí Hi nghiêng mặt: “Lần trước chỉ là bị đạp, lần này chính là  bị cục đá đập nát, có thể giống nhau sao? Nhưng mà ……”
Anh sờ sờ cằm, nói: “thằng Bạch Phấn Đấu này có phải là không hợp mệnh với họ Khương hay không.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play