Ở hiền chưa biết có gặp lành không chứ ở ác dễ gặp ác lắm đấy.
Khương Bảo Hồng không phải cái thứ tốt đẹp gì, nhưng nói về đặt bẫy tĩnh toán, con mụ này không lại được hai người mẹ chồng nàng dâu nhà họ Tô, nhất là mụ già Tô. Rốt cuộc, hoàn cảnh sinh hoạt là không giống nhau, nếu để con mụ đó nói chuyện cái gì mà văn phòng với lên chức cho mụ già Tô và Vương Hương Tú nghe, bọn họ chẳng hiểu cái rắm gì.
Nhưng tính toán nhỏ nhặt trong cuộc sống, Khương Bảo Hồng có xách dép chạy cũng không là đối thủ của mẹ chồng nàng dâu nhà này. Rốt cuộc, bọn họ ngần ấy năm chính là dựa vào cái này mà sinh tồn. Không tính kế đặt bẫy thì sao sống tốt được, chỉ dựa vào hai mươi mấy đồng tiền lương của bọn họ sao?
Bọn họ muốn bẫy người ở đại viện nhưng mà lại không dễ làm, rốt cuộc là hàng xóm lâu năm rồi, mày đánh cái rắm thôi người ta đã biết mày định cho ra loại phân gì. Chỉ có bố con nhà họ Bạch làm chó liếm tận tâm tận lực, những người khác đã không dính bẫy nữa rồi
Nhưng hiện tại bọn họ muốn tính kế Khương Bảo Hồng, vẫn là rất dễ dàng.
Mụ già Tô bày ra bộ dạng hơi thở mong manh sắp đứt, Khương Bảo Hồng dù là nửa điểm cũng không tin. Nhưng con mụ này thật đúng là không có cách nào với mụ già giả vờ bị bệnh này. Mụ có ô dù, nhưng ở thủ đô, một khối gạch nện xuống có thể đập vào một nửa số người có ô dù.
Có câu nói như thế nào nhỉ, không tới thủ đô không biết chức quan nhỏ cỡ nào.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play