Hồ Tuệ Tuệ sợ hãi.
Bởi vì mọi người đều công tác ở Ủy ban chỉnh đốn tư tưởng cách mạng, cô ta biết Vưu Bảo Sơn tàn nhẫn độc ác cỡ nào.
Hắn hiện tại đã không thèm che giấu mà ra tay luôn, chứng tỏ thằng này đã điên cuồng tới cực điểm, cái này ai mà không sợ? Thời buổi này, ngang ngạnh cũng sợ loại không thiết sống, đây là đạo lý vĩnh cửu không thay đổi. Cô ta run run, nói: “Cái này…… cái này hẳn là nhanh chóng tìm đồn công an chứ?”
“Em không cần sợ hãi, chuyện này lại không liên quan gì đến em, em cũng không quen biết nó mà.” Vương Hương Tú thuận miệng một câu, Hồ Tuệ Tuệ càng yên lặng, cô ta nỗ lực khiến bản thân tỏ ra tự nhiên, sau đó nhanh chóng vào nhà.
Trang Chí Hi vừa quay đầu liền nhìn thấy cô ta bị dọa thành như vậy, anh nhướn mày một chút, suy đoán nguyên nhân Hồ Tuệ Tuệ sợ hãi, chẳng qua rất nhanh, anh cũng không suy nghĩ nhiều lắm, nói: “Chúng ta buổi tối vẫn là khóa cửa lớn lại đi.”
Từ lúc tổ dân phố báo có ăn trộm, bọn họ đều khóa cửa, nhưng thời gian dài rồi cũng không để trong lòng, hiện tại vẫn là có chút lo lắng, mọi người sôi nổi gật đầu, tán đồng lời nói này. Trang Chí Hi: “Mặt khác ngủ trong nhà cũng phải cảnh giác một chút. Tuy nói…… chuyện này hẳn là không có quan hệ gì đến chúng ta. Nhưng sau chuyện náo loạn này thì mọi người đều tìm hắn, hắn khẳng định không dám về nhà. Ai biết được thằng này có thể vì tìm chút đồ ăn uống, tùy tiện xâm nhập nhà người khác hay không, cận thận thì dùng thuyền được vạn năm.”
Mấy vị thím liên tục gật đầu, cảm thấy chuyện này làm rất đúng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT